Việc đi du học xa nhà quả thực là một thử thách và một sự thay đổi rất lớn đối với một đứa luôn được ba mẹ bảo bọc từ lúc bé như tôi. Đó là lần đầu tôi đi học xa nhà ở nơi mà mình không hề có một người thân hay bạn bè nào bên cạnh và phải tự mình sắp xếp cuộc sống mà không có sự hỗ trợ của ba mẹ, tuy vậy sự háo hức khi sắp được bước chân đến một đất nước mà trước giờ tôi chỉ được nhìn thấy qua phim ảnh hay qua lời kể của anh chị mình đã lấn át đi sự lo lắng trong lòng tôi. Những ngày đầu bước sang Úc thật sự là những ngày tháng trong mơ của tôi khi tôi được trải nghiệm những điều mới lạ mà có lẽ ở nhà mình sẽ không bao giờ biết được. Đó là lần đầu tôi được dùng các phương tiện công cộng, biết thế nào là đi tàu, đi bus, lần đầu đi siêu thị một mình và mua toàn những thứ mà mình thích ăn, lần đầu được vác balo đi khắp các ngỏ ngách ở Brisbane để chụp ảnh, lần đầu được học một lớp học mà mọi người chỉ toàn giao tiếp với nhau bằng tiếng anh và lần đầu có những người bạn có màu da và nói những ngôn ngữ khác mình. Nhưng, đó cũng là lần đầu tôi bị lạc đến tận trạm cuối cùng của một chuyến tàu vì lên nhầm trạm, lần đầu tôi phải tính toán xem đi siêu thị như thế nào cho tiết kiệm, lần đầu tôi quên mang ô và ướt nhẹp khi về đến nhà. Vậy nên đối với tôi, sau 2 năm học tập ở Úc, du học không chỉ là việc tôi được tiếp cận các phương pháp giảng dạy và học tập mới, tiếp thu được những kiến thức hay và bổ ích hơn hay là được biết về các nền văn hóa mới từ đất nước này, mà du học là cơ hội để tôi trở nên tự lập hơn, trưởng thành hơn và sống có trách nhiệm với bản thân hơn.