Hành trình Du học Úc của Huỳnh Thị Thục Uyên

Ý tưởng đi du học, cụ thể là học ở ÚC, đến với tôi một cách tình cờ. 12 năm học phổ thông và 4 năm đại học của tôi hoàn toàn gói gọn ở thành phố Đà Nẵng thân yêu. Thế nên có thể nói, quyết định đi du học là một bước ngoặt quan trọng trong cuộc đời tôi. Đến bây giờ, sau khi đã tốt nghiệp khóa học thạc sĩ 2 năm tại Úc và quay trở về Việt Nam làm việc, tôi vẫn luôn thầm cảm ơn bản thân đã đủ can đảm để quyết tâm đi Úc du học. Từng giai đoạn trong cuộc hành trình này, từ lúc chuẩn bị cho đến lúc kết thúc, đều đã góp phần làm thay đổi bản thân tôi theo chiều hướng tích cực.

Giai đoạn chuẩn bị mất tầm 2 tháng, bao gồm tìm hiểu thông tin trường, học bổng, thủ tục cần thiết. Không khó để thu thập đầy đủ các thông tin liên quan đến các trường và ngành học tại Úc trên Internet, đặc biệt là đối với ngành Quản trị dịch vụ & du lịch mà tôi theo học. Tôi đã khá ấn tượng với quy mô và chương trình học của các trường có giảng dạy ngành này tại Úc. Ngoài chương trình học tiên tiến, họ còn gây ấn tượng với những người nộp đơn bằng các mối liên kết mạnh mẽ với các doanh nghiệp trong ngành – một điều rất có lợi cho sinh viên trong các kỳ thực tập. Các chương trình học bổng tại Úc cũng rất đa dạng, phù hợp với khả năng của từng ứng cử viên. Với một người chưa từng tự chuẩn bị hồ sơ và các thủ tục hành chính trước đây bao giờ như tôi, giai đoạn chuẩn bị đã cho tôi biết, chuyến hành trình sắp tới sẽ không phải là dễ dàng nếu tôi không biết cách tự giải quyết các vấn đề của mình.

Ngày tôi bay sang Úc lần đầu tiên, cảm xúc thực sự lẫn lộn. Háo hức có, lo sợ có, nhớ nhà có, buồn tủi có. Tất cả cảm xúc đó cứ quấn lấy tôi suốt chuyến bay dài 8,5 tiếng đến Sydney. Những tuần đầu tiên ở Úc thật sự không dễ dàng với tôi. Tất cả đều lạ lẫm. Từ văn hóa, con người, giờ giấc, đến cả rào cản về ngôn ngữ. Cuộc chiến tìm nhà, mở tài khoản ngân hàng, tìm đường đến trường, đăng ký nhập học tại trường, ,mua sắm các vật dụng cần thiết v.v… đã làm tôi cảm thấy chật vật và sợ hãi. Nhưng thật may, cảm giác sợ hãi đó không kéo dài lâu, khi tôi gặp những người bạn mới – người chủ nhà dễ tính, hàng xóm hay quan tâm hỏi han, và các bạn mới cùng lớp thân thiện. Người dân Úc thực sự đã làm tôi cảm thấy bất ngờ. Họ thân thiện, nhiệt tình và sống rất dễ chịu. Tôi dần thích ứng với cuộc sống mới, tự tin và độc lập hơn.

Và rồi kỳ học đầu tiên bắt đầu. Trường tôi đăng ký lúc đó chuyên dạy về các môn quản trị kinh doanh và dịch vụ, và sinh viên đến trường được yêu cầu mặc trang phục lịch sự, trịnh trọng. Trải nghiệm mỗi ngày đến trường trong một bộ quần áo chỉn chu giúp tôi cảm thấy mình tự tin và chuyên nghiệp hơn. Các môn cơ sở ở kỳ đầu tiên trôi qua khá nhẹ nhàng với tôi. Các giảng viên và giáo sư ở trường rất nhiệt tình giảng dạy và giải đáp các thắc mắc của sinh viên. Vì môi trường học đa dạng sắc tộc, các bạn sinh viên đến từ rất nhiều nước khác nhau: Mỹ, Canada, Đức, Trung Quốc, Hàn Quốc, Ấn Độ v.v… nên quan điểm của các bạn cũng rất đa dạng. Đó cũng là điểm giúp tôi cảm thấy hứng thú với các giờ học trên lớp hơn, vì ngoài kiến thức mà giảng viên truyền đạt, tôi còn được nghe và học hỏi rất nhiều điều khác từ quan điểm của các bạn cùng lớp, và đồng thời, tôi cũng có nhiều cơ hội để thể hiện quan điểm của bản thân.

Sau khi việc học dần đi vào quỹ đạo ổn định, tôi bắt đầu xin việc làm. Vì chính phủ Úc khuyến khích các du học sinh có việc làm thêm nên việc đi làm thêm không hề có chút áp lực nào, miễn là bạn tuân thủ đúng các quy định liên quan. Trong giai đoạn vừa đi học vừa đi làm, việc sắp xếp thời gian biểu một cách logic và linh hoạt là một trong những việc tôi phải tập làm quen và thực hành mỗi tuần. Khoản tiền kiếm được từ công việc làm thêm đã giúp tôi trang trải cho cuộc sống tự lập tốt hơn, có thể mua những thứ tôi thích và cũng giảm được phần nào gánh nặng kinh tế cho bố mẹ ở nhà.

Hai năm trôi qua nhanh như chớp mắt. Chẳng mấy chốc tôi đã hoàn thành chương trình thạc sĩ quản trị kinh doanh du lịch & dịch vụ. Chẳng mấy chốc mà tất cả những bài tập nhóm, những ngày cật lực làm bài ở thư viện, những buổi thức khuya học thi, những buổi trao đổi với giảng viên…đã trở thành những kỷ niệm đẹp. Hai năm, không phải là một khoảng thời gian ngắn, cũng không quá dài, nhưng đã đủ để đọng lại trong tôi những điều tươi đẹp của một nước Úc đáng yêu. Tôi sẽ nhớ mãi hình ảnh nhà hát con sò lunh linh huyền ảo trong lễ hội ánh sáng Vivid hàng năm, chiếc cầu Harbor nối liền hai bờ thành phố, những buổi rong ruổi ở các phố cổ, hay những buổi sáng thảnh thơi bên ly café nóng nhìn ngắm dòng người qua lại trên những con đường tấp nập, và cả những con người tuyệt vời nơi đây – có những người đã trở thành bạn thân, thậm chí là người thân của tôi đến tận bây giờ.

Bất cứ một hành trình nào cũng vậy, nếu bạn không bị vấp ngã, không gặp khó khăn, không cảm thấy sợ hãi, nghĩa là bạn chưa thể thưởng thức trọn vẹn chuyến hành trình đó. Với tôi, trải nghiệm du học ở Úc là một tài sản đáng quý. Hành trình du học Úc đã cho tôi tính tự lập, kiến thức, trải nghiệm, các mối quan hệ và những bài học đáng quý. Ai đó đã nói rằng: “Điều khó khăn nhất trước một cuộc hành trình là quyết định xuất phát. Một khi bạn đã xuất phát, phần còn lại của chuyến hành trình sẽ không còn khó khăn nữa”. Tôi đã xuất phát và có một hành trình đẹp. Còn bạn, bạn có dám xuất phát không?

 

Thông tin học bổng
Hotline
Chat Zalo
Chat Facebook